InSÁCH

[Review sách] PHÍA SAU NGHI CAN X – Higashino Keigo

review sach phia sau nghi can x higashino keigo flowersandbooks.com

Phía sau nghi can X
(NON-SPOIL)

“Phía sau nghi can X” là một trong những quyển sách hay nhất và đã làm nên tên tuổi của Higashino Keigo với một cái kết không ai có thể ngờ tới được. Tại sao một quyển sách trinh thám mà thủ phạm cùng cách thức gây án đã được tiết lộ ngay từ những trang đầu của tác phẩm lại cuốn hút như vậy?

Tác giả: Higashino Keigo
Dịch giả: Trương Thùy Lan
Năm xuất bản: 2009 (2005 ở Nhật)
Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn
Công ty phát hành: Nhã Nam
Số trang: 396
Genre: Fiction, Mystery,Thriller, Crime, Japanese Literature
Rating: 5/5 (Xem cách mình cho rating tại đây để dễ hình dung hơn nhé!)

Tóm tắt:
Hai mẹ con Yasuki vô tình giết chết Togashi, sau đó là cả quá trình Ishigami, nhà toán học đại tài, giúp chị phi tang cái xác cũng như tạo chứng cứ ngoại phạm, với sự điều tra của Kusanagi, Kisuya và Yugawa – nhà vật lí học và cũng là bạn thân của Ishigami.

Mình rất không thích việc đọc truyện trinh thám mà đã biết được thủ phạm gây án, nhưng “Phía sau nghi can X” hoàn toàn khác, bây giờ thủ phạm không còn quan trọng nữa, mà là cách thức và ý định của nghi can, dẫn ta từ tò mò này đến tò mò khác, rằng tại sao nghi can lại phải làm như vậy? Có quá bất cẩn và sai sót hay không?

Nhưng không có chi tiết nào là dư thừa cả, mọi thứ hoá ra đều logic đến nỗi không thể nào phá vỡ. Tất cả mọi chi tiết đều chỉ dẫn đến một nghiệm X duy nhất.

“Lối suy nghĩ định kiến bao giờ cũng là kẻ thù. Chúng sẽ khiến ta không thể nhìn thấy những thứ có thể nhìn thấy được.”

Câu chuyện còn là một một cuộc đấu trí của 2 bộ óc thiên tài, nhưng liệu “giữa việc nghĩ ra một bài toán khó và việc giải bài toán đó thì việc nào khó hơn?”

Chẳng những cảnh sát mà tất cả chúng ta đều bị dẫn dắt bởi một bộ óc tinh vi. Cảnh sát đã không thể đặt ra giả thuyết nào dù chỉ là gần đúng với sự thật nhất. Bởi họ, thậm chí bất cứ ai cũng không tin rằng trên đời này tồn tại một tình yêu sâu sắc đến như vậy. Mình không có đủ ngôn từ để nói về nó luôn. Bởi đó không đơn thuần chỉ là tình yêu, mà là cả sự cứu rỗi, cứu rỗi một linh hồn đã mất đi lẽ sống.

Tình yêu đó chưa một lần nói ra vì sự tự ti vẻ bề ngoài của mình, chỉ biết tìm cách nhìn thấy cô mỗi ngày, tự đau lòng khi so sánh mình với người đàn ông khác. Một con người đơn giản cả đời chỉ có hai niềm đam mê, nhưng giữa toán học và hai mẹ con cô, niềm đam mê nào lớn hơn?

“Đơn giản lắm, anh Ishigami ấy. Câu trả lời mà anh ấy cần bao giờ cũng rất đơn giản. Anh ấy không bao giờ đòi hỏi nhiều thứ một lúc. Cái cách anh ấy chọn để có câu trả lời cũng rất đơn giản. Vì vậy mà anh ấy không phải phân vân bao giờ. Anh ấy cũng không bị lung lay bởi những điều nhỏ nhặt. Nhưng cách sống đó cũng có khi không tốt. Vì những thứ có thể đạt được, hoặc là tất cả, hoặc là chẳng có gì. Việc này bao giờ cũng đi kèm với sự nguy hiểm.” – Yugawa

Họ cũng không biết rằng, rốt cục vì tình yêu, con người có thể làm những gì và làm tới đâu.

Lúc đọc đến gần cuối tác phẩm, khi mọi nút thắt đã được mở ra, mình sởn gai ốc và rợn cả người, mình phải ngừng lại một lúc sau mới có thể đọc tiếp được, để có thể bình tâm lại. 

Nhưng khi đến lá thư cuối cùng, mình vỡ oà thật sự… 

Nhưng chú ơi,…

Chú có thể tính toán chính xác từng chi tiết, kể cả những điều nhỏ nhặt nhất, nhưng có một điều chú đã không tính được, đó là lòng người… chú đã quên mất phần lương tâm trong mỗi con người mất rồi…

Điều mình thích ở Keigo, là bác rất quan tâm đến vấn đề con người. Những diễn biến tâm lí, giữa lí trí và tình cảm, những dằn xé nội tâm bên trong một con người, rằng phải làm như thế nào trước tình cảnh đó thì mới là có ý nghĩa?

Truyện cũng đặt độc giả vào tình cảnh khó xử, rằng hành động đó, sẽ làm người ta thấy ghét và căm phẫn, hay khiến ta thấy cảm động và đau lòng đây? Lại một lần nữa Keigo đặt ra vấn đề thế nào là thiện và ác bên trong một con người. Tâm lí con người, luôn là những thứ phức tạp và khó giải thích nhất nhỉ?

Xem thêm tác phẩm khác của Higashino Keigo:
Bạch dạ hành
Ngôi nhà của người cá say ngủ

Keigo từng là kỹ sư nên ông đã vận dụng những kiến thức khoa học vào tác phẩm của mình, câu truyện được nhìn dưới góc độ toán học và vật lí. Từng chi tiết nhỏ nhặt và thường nhật được ông quan sát hết sức tinh tế và khai thác một cách sắc sảo.

Từ đầu tác phẩm mạch truyện diễn ra khá chậm, những đoạn văn dài và lan man khiến mọi người thắc mắc rốt cục tại sao quyển sách này có thể là một trong những quyển sách hay nhất và làm nên tên tuổi của ông? Nhưng cái kết của truyện có thể khiến bạn quên đi sự nhàm chán đó ngay lập tức. Và tin mình đi, không có chi tiết nào, dù là nhỏ nhất, là dư thừa cả.

Nếu bạn muốn tìm một quyển sách nhẹ nhàng, tìm ra thủ phạm và mọi việc kết thúc, “Phía sau nghi can X” không phải là quyển sách dành cho bạn. Cái kết của nó ám ảnh dai dẳng cả về sau, một cái kết không mang đến hạnh phúc cho bất cứ ai. Mình cảm tưởng như tiếng hét đó vẫn cứ văng vẳng bên tai mình…

Thật đúng là Keigo, lúc nào cũng dẫn đến những tình tiết không ai trên cõi đời này có thể ngờ tới.

 

 

0

You may also like

Leave a Reply